Thơ Truyên Tản văn

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013

Trực chiến khi con Vượt cạn



Ôm Láp Tốp Bố ngồi trực chiến
Bụng dạ nôn nao, thấp thỏm đợi chờ 
Ba giờ sáng Mẹ bảo con trở dạ 
Chưa đau liên tục, nên vẫn ở nhà 

Bẵng mấy phút, mạng im bặt không kết nối 
Bố thẩn thờ chong gối, đợi tin qua 
Chín rưởi sáng Bố gọi về nhà 
Hỏi Anh cu hình như Em đã đẻ 

Anh bảo đâu, con đang mong tin mẹ 
Ảnh trên Fây David tải chơi mà 
Bố gật gù à ra là thế 
Bới không gian vời vợi phải đợi chờ 

Trưa chập chờn bố tưởng là mơ 
Tiếng chuông đổ , bố vồ lấy máy 
Bố biết ngay Cu Hiếu gọi đầu dây 
Mẹ điện về, Bố lồm cồm ngồi dậy 

Mở Fây ra , cháu tôi, đã thấy 
Ôi thiên thần bé nhỏ của ngoại đây 
Ôi diệu kỳ bụ bẩm hai ngón tay 
Một chữ V, búp măng tre tròn trịa 

Cháu đã chào đời , Ôi sinh linh nhỏ bé 
Như mẹ cháu năm xưa Ông ẵm bế 
Vẫn ầu ơ trên nôi trẻ trong chiều 
Vẫn “ru hời, ru hởi, là ru…. 
Bên cạn Bố chống, bên su Mẹ chèo 

Dù cho trăm núi nghìn đèo
Năm châu, bốn biển cũng theo nhau về
Dù cho cách trở sơn khê 
Trăm năm con cháu chớ chê quê nghèo./

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét