Thơ Truyên Tản văn

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Chị Tôi



Tặng Chị Nguyệt- Mảnh trăng cuối mùa

Thủa Chị sinh ra nước nhà còn giặc
Chập chững lên ba chị theo mẹ khắp vùng
Hết Hoàng Su Phù lại sang Quảng Bạ
Kẻo kẹt hai đầu quang gánh Bố oằn lưng

Theo cách mạng  ngày còn bập bẹ
Núi cao chạm mặt, ngoảng lại là quê
Bố mẹ gặp nhau phiên chợ tình Khau vai chiều xế
Để quá nữa đời  người lại bồng bế nhau về

Mười tám trăng tròn Chị trở lại cố hương
Đẹp nhất làng mặn mòi chất núi
Khuôn trăn g đầy,  dấu đáy nụ cười thương
Bao trai làng Đông, Đoài đeo bám chị

Gái thôn Tiền đoan trang thùy mị
Bông hoa rừng tỏa ngát hương quê
Nử tú, nam thanh lại lên đường đánh Mỹ
Rồi Chị lại về Bắc Hưng Hải quai đê

Tuổi đôi mươi duyên số trời xe
Anh gặp chị trong mối tình sơn nữ
Trai làng Đông thầm trộm gái thôn Tiền
Để nặng lòng đeo đẵng suốt bách niên

Và anh lại lên đường theo theo tiếng gọi thiêng liêng
Chị lại tảo tần sớm hôm nuôi con ăn học
Vui khổ tháng ngày, giọt đắng nuốt vào trong
Hạnh phúc lớn chưa một lần trọn vẹn

Con lớn ra đi , Chị vo tròn nong kén
Rồi  cạn dần như ngọn nến giữa thinh không
Gái lớn lấy chồng bệnh tật đèo bồng
Anh chị lại tựa lung vượt qua cơn khó

Đến bây giờ chị tôi nằm đó
Hạnh phúc đơn côi chị gánh một mình
Giữa cỏi thiên thai chói lòa rực rỡ
Ngự tòa sen,  Chị mãi lung linh.

  Trọng Hiến , 2 thnags 7 năm 2013


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét