Một năm hai ba lần gieo hạt
Mần nụ đâu chẵng thấy, giống lép mất rồi
Bác nông dân một nắng hai sương nhẫn nại
Cây cỏ lau lách đua nhau mọc ngút trời
Một cánh đồng hoang ngụ toàn dã thú
Nhung nhúc hùm beo chực ăn sống nuốt tươi
Thương lũ cừu non, thương loài thỏ đế
Dăm cọng rơm khô, nhặt nhạnh rụng rơi
Trái đất tròn, ngôi nhà chung ngày càng chật chội
Người ta lên thiên đàng chẵng cần ai chỉ lối
Mà Cuội kia vẫn nhởn nhơ đùa bởn với chị Hằng
Sao với ta, giấc mơ con ngày càng xa vời vợi.....
Mần nụ đâu chẵng thấy, giống lép mất rồi
Bác nông dân một nắng hai sương nhẫn nại
Cây cỏ lau lách đua nhau mọc ngút trời
Một cánh đồng hoang ngụ toàn dã thú
Nhung nhúc hùm beo chực ăn sống nuốt tươi
Thương lũ cừu non, thương loài thỏ đế
Dăm cọng rơm khô, nhặt nhạnh rụng rơi
Trái đất tròn, ngôi nhà chung ngày càng chật chội
Người ta lên thiên đàng chẵng cần ai chỉ lối
Mà Cuội kia vẫn nhởn nhơ đùa bởn với chị Hằng
Sao với ta, giấc mơ con ngày càng xa vời vợi.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét