Thơ Truyên Tản văn

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Nhân vô thập toàn



Nhân vô thập toàn ai mà chẵng vậy
Gần trọn đời người bây giờ mới thấy
Giả dối, gạt lường âu lẽ thường thôi
Xã cho hết khỏi mang món nợ đời xuống hố
Chỉ trách những người suốt đời vẫn sợ
Lo Bóng đè, Ma ám chẵng buồn kêu
Sống tròn vo chỉ biết ăn theo
Mặc thế gian buồn thiu cho Quạ mổ
Một Nguyễn Khoa Điềm chợ chiều gõ mõ
Thậm còn hơn khối kẻ buông chèo
Vợ chồng già còn có cái mà treo
Lo khối người rồi sẽ trần như nhộng
Mưa muộn về vẫn còn mần sống
Nắng hạn khô cằm, cỏ lại mướt xanh
Sông có khúc người ta có lúc
Hỗ chết ba năm quay đầu bao đời chả vậy
Sám hối bây giờ may ra còn thấy
Dăm ba năm xanh cỏ một nấm mồ
Đúng với sai, thiện ác cũng làm ngơ
Không có lẽ đôi co cùng thiên cổ
Trả trả hết trả không còn duyện nợ
Há may ra còn có ích cho đời
Âu thảng hoặc mua được những tiếng cười

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét