Chiều chiều én liệng đầu truông
Bậu về quê bậu, dặm trường nhớ
ai?
Năm canh ôm
mộng trang đài
Trót vương lòng ngọc,
nỡ phai dạ vàng
Đông tàn, xuân đến,
hạ sang
Cho thơ mẫy lộc,người
càng tươi thêm
Gọt sương thánh thót ngoài
thềm
Thương người Phương ấy nổi niềm
không nguôi....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét