Thủa ấu thơ chờ mẹ chợ về
Chiếc bánh đa phồng to, gòn tan trong
chăn ấm
Và chiều chiều đợi bố cạnh bờ tre
Đỡ hộ bố chiếc roi cày, cài dây
cước rậm
Mỗi lần hư bố cầm roi
hờn giận
Tiếng gió roi, rờn rợn,
sởn da gà
Ôi quê hương nơi có mẹ cha ta
Ruộng lúa, nương khoai, quả
cà,chuối giấm
Thả hồn thơ bay bổng giũa chiều tà
Nơi khi đi xa, có người
ra lau vội
Gọt lệ dại khờ, tiếc mối tình
qua
Nơi nhớ ấy, khi về đừng quên lối
Màu đáng yêu là màu tím hoa sim
Quả chát mặn mòi, mỏng da, đầy hạt
Nhớ chiều chiều bao em nhỏ, cụ
già
Ùa ra đường đón xe cộ lại
qua
Mong kiếm dăm ba hào, tối về lót dạ
Rét căm căm,áo quần tơi
tả
Khách lữ hành,nhớ Đèo
cả,Đèo ngang ?
Bóng xế tà, thương bà huyện Thanh
quan.
Yêu màu gì ? yêu cây cỏ bên
đàng
Giờ nương rẩy đỏ quạch màu bạc
lá
Giữa ngàn sâu đầy bê tông, đất đá
Cầm lòng sao đặng với chim muông ?.
Yêu màu gì ? hãy yêu màu suy
nghĩ
Sao dãi đất cằm vẽ
mãi chẵng thành tranh
Mong mỗi người chỉ yêu
thêm một tý
Cho quê mình ướt
át, mướt màu xanh./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét