Chiều Yên tử sương về bảng lãng
Chốn thiền thiêng lành
lạnh hư vô
A di đà.... hồn nương cửa
phật
Quyện khói giang, nửa
tĩnh, nửa mơ
Cỏi trần ai,ánh chớp chiều
giông
Loé vụt tắt,rồi phơi sương, tắm
gió
Sống, nào mong cầm
thú để lòng
Thác, phơi thây bón trồng
cây cỏ
Ai vua, ai chúa, phụng thờ ai?
"Quan nhất thời, nhân
dân sống mãi"
Cỏi trần ai,ai chẵng giống ai ?
Chốn thiên thu, ba tấc
đất, vạn đại
Sông nước chảy hoài, đá vẫn trơ
gan
Bầy muông thú chẵng còn
gì để nhớ
Vẵng tiếng cầu ai tháp
giải oan ?
Tí tách xuân về, cây trào lộc
nở......
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét