Chập chửng vào đời, con tôi còn
bập bẹ
"Tập ăn tập nói, tập
gói tập đùm"
Ngoài hai mươi con còn nhỏ lắm
Bài học làm người, con mãi nhớ
dùm
Quên sao được ngày con
tôi tập nói
Tiếng đầu tiên con gọi: Bố,
bố ơi!
Mang nặng đẻ đau, dưỡng dục sớm
tối
Nghĩa sinh thành gọng ngịu ,
mẹ! mẹ à!
Sông núi có nguồn, lòng mẹ,
tình cha
Núm ruột rứt ra, mẹ còn
chẵng tiếc
Sao đành lòng để con phải
đi xa?
Gửi nỗi niềm tận phương
trời biền biệt
Nhưng con ơn mẹ cha vẫn biết
Cánh nhạn gửi về đủ sưởi ấm đêm
đông
Giữa chốn phồn hoa khi con nhìn
thấy tuyết
Lúc dòng lệ trào mắt mẹ,
ngấm vào trong
Rằng hãy nhớ đừng tin nhạn giữa
thinh không!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét