Ghiêng nghiêng nắng, bóng đổ
dài
Hỏi người trong nớ mong ai
ngoài này
Nhớ thương đừng để hao gầy
Bắc Nam hội ngộ, có ngày đoàn
viên
Mong sao ván đã đóng
thuyền
Ngoài này, trong nớ tơ
duyên vẹn tròn
Dù cho sông cạn đá
mòn
Nổi buồn sẽ vợi, lòng son sẽ
bền
Mai vàng sẽ nở nụ thêm
Đào phai lại thắm tình
Em lại nồng
Thôi thì bớt nhớ, nhạt mong
Để cho vợi mối
tơ lòng đêm đêm
Nắng chiều đã rớt bên thềm
Xiêu xiêu
bóng đổ, yêu kiều dáng Em
Miếng trầu cánh phượng đã
têm
Mong em đón nhận cho yên
lòng chàng
Dù cho kẻ Bắc người Nam
Bởi lòng đã trót đa
mang mất rồi
Thôi thì, thôi, thế thì thôi
Kiếp sau xin chớ trọn đời mộng
mơ....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét