Tết đọc bài thơ của Viễn Phương , bổng
nhớ đúng ngày này năm xưa trong cơn vượt cạn.
"Ta đau lắm những nỗi đau sinh nở
Cuộc đời thân như hơi thở ta ơi.
Ta vui lắm những niềm vui cởi mở
Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi!"
Và
tức cảnh: Nhớ con, thương vợ Thương,Thương lắm khi vợ trên bàn mổ
Rạch thịt da, máu tứa dưới gọng panh
Lúc con oe, oe và mọi người mừng rỡ
Vợ vẫn đơn côi,cơn vượt cạn chưa thành
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét