Thơ Truyên Tản văn

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

Ngẫm sự đời


Nếu vợ hỏi, tại sao anh buồn vậy ?
Tôi ngập ngừng,không hiểu vì sao!
Vợ đẹp, con khôn, công việc chẵng nổi nào
Cơm hai bữa, rượu bia ngần ấy

Sự đời xưa nay, nước sông vẫn chẩy
Dòng luôn trôi,mãi chẵng buồn ngưng
Sao sự đời vẫn cứ dửng dưng
Mãi vô cảm với những dòng lệ cạn?

Sông mãi tuôn, dâng đầy cát sạn
Nặng ưu tư, khỏa lấp đời thường
Tưởng nhân loại, dù ở muôn phương
Cùng giá trị, cùng cán cân nhân phẩm?

Nào ai ngờ, cha ông còn lận đận;
Phổ quát của người, là dị biệt của ta ?
Không lẽ mẹ sinh nhầm thế kỹ, con ra
Yêu nước, thương nòi với ta là xa xỉ?    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét