Thơ Truyên Tản văn

Thứ Tư, 17 tháng 7, 2013

Vũ trụ bao la



Vũ trụ bao la , trái đất nhỏ vô cùng
Ngôi nhà chung mỏng tang quả trứng
Hè sợ  bảo giông, đông lo chắn sóng
Núi lửa chưa nguôi, động đất khắp vùng

Lữa đạn chưa yên ,Mẹ lại còng lưng
Tìm con mình,trong ngôi của nhà mẹ
Lặng lẽ ngồi chờ, bơ vơ đàn trẻ
Vô vọng dõi về hình bóng, thinh không

Kiếp trầm luân, bể khổ trần ai
Thế gian rộng, loài người nhỏ lắm
Lưng tựa lưng,  truyền nhau hơi ấm
Vợi ưu phiền trước hiểm họa thiên tai
Bớt một tí ti, hỡi những trái tim
Sân siu, sẽ chia cùng đồng loại
Một thoáng bình tâm, ngoái đầu nhìn lại
Ngắm ngôi nhà chật chội của chúng sinh
Để Quả đất mướt mát, tươi xanh
Bớt đào bới, nổ mìn phá đá
Bớt ngăn sông, đốn cây, vặt lá
Để mái nhà chung mãi mãi an lành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét