Trái Đất, nặng nợ Mặt Trời
Xuân về đau đáu, một thời Đông
qua
Nếu Em là giọt mưa sa
Nợ Anh một thoáng chiều tà
nắng hanh
Cây xanh nợ dãi đất cằn
Lúa, ngô, khoai nợ người chăm
tháng ngày
Rượu
nồng chưa ngấm đã say
Du xuân lượm nhặt đong đầy túi
thơ
Kiếp người một chuổi
mộng mơ
Dòng đời là một câu thơ lỗi
vần?
Nghĩa phu - thê, nợ đồng lần
Công cha,ơn mẹ,tình ân trọn
đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét